1. 古诗词大全

唐代诗词作品

共收录了40376首唐代诗词
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    华轩蔼蔼他年到, 绵竹亭亭出县高。 江上舍前无此物, 幸分苍柳拂波涛。

    huá xuān ǎi ǎi tā nián dào , mián zhú tíng tíng chū xiàn gāo 。 jiāng shàng shě qián wú cǐ wù , xìng fèn cāng liǔ fú bō tāo 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    将军魏武之子孙,于今为庶为清门。 英雄割据今已矣,文采风流今尚存。 学书初学卫夫人,但恨无过王右军。 丹青不知老将至,富贵于我如浮云。 开元之中常引见,承恩数上南薰殿。 凌烟功臣少颜色,将军下笔开生面。 良相头上进贤冠,猛将腰间大羽箭。 褒公鄂公毛发动,英姿飒爽来酣战。 先帝天马玉花骢,画工如山貌不同。 是日牵来赤墀下,迥立阊阖生长风。 诏谓将军拂绢素,意匠惨淡经营中。 斯须九重真龙出,一洗万古凡马空。 玉花却在御榻上,榻上庭前屹相向。 至尊含笑催赐金,圉人太仆皆惆怅。 弟子韩干早入室,亦能画马穷殊相。 干惟画肉不画骨,忍使骅骝气凋丧。 将军画善盖有神,必逢佳士亦写真。 即今飘泊干戈际,屡貌寻常行路人。 途穷反遭俗眼白,世上未有如公贫。 但看古来盛名下,终日坎壈缠其身。

    jiāng jun1 wèi wǔ zhī zǐ sūn ,yú jīn wéi shù wéi qīng mén 。 yīng xióng gē jù jīn yǐ yǐ ,wén cǎi fēng liú jīn shàng cún 。 xué shū chū xué wèi fū rén ,dàn hèn wú guò wáng yòu jun1 。 dān qīng bú zhī lǎo jiāng zhì ,fù guì yú wǒ rú fú yún 。 kāi yuán zhī zhōng cháng yǐn jiàn ,chéng ēn shù shàng nán xūn diàn 。 líng yān gōng chén shǎo yán sè ,jiāng jun1 xià bǐ kāi shēng miàn 。 liáng xiàng tóu shàng jìn xián guàn ,měng jiāng yāo jiān dà yǔ jiàn 。 bāo gōng è gōng máo fā dòng ,yīng zī sà shuǎng lái hān zhàn 。 xiān dì tiān mǎ yù huā cōng ,huà gōng rú shān mào bú tóng 。 shì rì qiān lái chì chí xià ,jiǒng lì chāng hé shēng zhǎng fēng 。 zhào wèi jiāng jun1 fú juàn sù ,yì jiàng cǎn dàn jīng yíng zhōng 。 sī xū jiǔ zhòng zhēn lóng chū ,yī xǐ wàn gǔ fán mǎ kōng 。 yù huā què zài yù tà shàng ,tà shàng tíng qián yì xiàng xiàng 。 zhì zūn hán xiào cuī cì jīn ,yǔ rén tài pú jiē chóu chàng 。 dì zǐ hán gàn zǎo rù shì ,yì néng huà mǎ qióng shū xiàng 。 gàn wéi huà ròu bú huà gǔ ,rěn shǐ huá liú qì diāo sàng 。 jiāng jun1 huà shàn gài yǒu shén ,bì féng jiā shì yì xiě zhēn 。 jí jīn piāo bó gàn gē jì ,lǚ mào xún cháng háng lù rén 。 tú qióng fǎn zāo sú yǎn bái ,shì shàng wèi yǒu rú gōng pín 。 dàn kàn gǔ lái shèng míng xià ,zhōng rì kǎn lǎn chán qí shēn 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    亦知戍不返,秋至拭清砧。 已近苦寒月,况经长别心。 宁辞捣衣倦,一寄塞垣深。 用尽闺中力,君听空外音!

    yì zhī shù bú fǎn ,qiū zhì shì qīng zhēn 。 yǐ jìn kǔ hán yuè ,kuàng jīng zhǎng bié xīn 。 níng cí dǎo yī juàn ,yī jì sāi yuán shēn 。 yòng jìn guī zhōng lì ,jun1 tīng kōng wài yīn !

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    风急天高猿啸哀,渚清沙白鸟飞回。 无边落木萧萧下,不尽长江滚滚来。 万里悲秋常作客,百年多病独登台。 艰难苦恨繁霜鬓,潦倒新停浊酒怀。

    fēng jí tiān gāo yuán xiào āi ,zhǔ qīng shā bái niǎo fēi huí 。 wú biān luò mù xiāo xiāo xià ,bú jìn zhǎng jiāng gǔn gǔn lái 。 wàn lǐ bēi qiū cháng zuò kè ,bǎi nián duō bìng dú dēng tái 。 jiān nán kǔ hèn fán shuāng bìn ,liáo dǎo xīn tíng zhuó jiǔ huái 。

    唐诗三百首秋天登高写景抒情忧国忧民
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    花近高楼伤客心,万方多难此登临。 锦江春色来天地,玉垒浮云变古今。 北极朝廷终不改,西山寇盗莫相侵。 可怜后主还祠庙,日暮聊为梁甫吟。

    huā jìn gāo lóu shāng kè xīn ,wàn fāng duō nán cǐ dēng lín 。 jǐn jiāng chūn sè lái tiān dì ,yù lěi fú yún biàn gǔ jīn 。 běi jí cháo tíng zhōng bú gǎi ,xī shān kòu dào mò xiàng qīn 。 kě lián hòu zhǔ hái cí miào ,rì mù liáo wéi liáng fǔ yín 。

    唐诗三百首初中古诗高中古诗写景怀古感时忧国忧民
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    东郡趋庭日,南楼纵目初。 浮云连海岳,平野人青徐。 孤嶂秦碑在,荒城鲁殿馀。 从来多古意,临眺独踌躇。

    dōng jun4 qū tíng rì ,nán lóu zòng mù chū 。 fú yún lián hǎi yuè ,píng yě rén qīng xú 。 gū zhàng qín bēi zài ,huāng chéng lǔ diàn yú 。 cóng lái duō gǔ yì ,lín tiào dú chóu chú 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    昔闻洞庭水,今上岳阳楼。 吴楚东南坼,乾坤日夜浮。 亲朋无一字,老病有孤舟。 戎马关山北,凭轩涕泗流。

    xī wén dòng tíng shuǐ ,jīn shàng yuè yáng lóu 。 wú chǔ dōng nán chè ,qián kūn rì yè fú 。 qīn péng wú yī zì ,lǎo bìng yǒu gū zhōu 。 róng mǎ guān shān běi ,píng xuān tì sì liú 。

    唐诗三百首山水抱负
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    战哭多新鬼,愁吟独老翁。 乱云低薄暮,急雪舞回风。 飘弃樽无渌,炉存火似红。 数州消息断,愁坐正书空。

    zhàn kū duō xīn guǐ ,chóu yín dú lǎo wēng 。 luàn yún dī báo mù ,jí xuě wǔ huí fēng 。 piāo qì zūn wú lù ,lú cún huǒ sì hóng 。 shù zhōu xiāo xī duàn ,chóu zuò zhèng shū kōng 。

    冬天写雪
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    东岳云峰起,溶溶满太虚。 震雷翻幕燕,骤雨落河鱼。 座对贤人酒,门听长者车。 相邀愧泥泞,骑马到阶除。

    dōng yuè yún fēng qǐ ,róng róng mǎn tài xū 。 zhèn léi fān mù yàn ,zhòu yǔ luò hé yú 。 zuò duì xián rén jiǔ ,mén tīng zhǎng zhě chē 。 xiàng yāo kuì ní nìng ,qí mǎ dào jiē chú 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    远送从此别,青山空复情。 几时杯重把,昨夜月同行。 列郡讴歌惜,三朝出入荣。 江村独归处,寂寞养残生。

    yuǎn sòng cóng cǐ bié ,qīng shān kōng fù qíng 。 jǐ shí bēi zhòng bǎ ,zuó yè yuè tóng háng 。 liè jun4 ōu gē xī ,sān cháo chū rù róng 。 jiāng cūn dú guī chù ,jì mò yǎng cán shēng 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    岁暮阴阳催短景,天涯霜雪霁寒宵。 五更鼓角声悲壮,三峡星河影动摇。 野哭千家闻战伐,夷歌数处起渔樵。 卧龙跃马终黄土,人事音书漫寂寥。

    suì mù yīn yáng cuī duǎn jǐng ,tiān yá shuāng xuě jì hán xiāo 。 wǔ gèng gǔ jiǎo shēng bēi zhuàng ,sān xiá xīng hé yǐng dòng yáo 。 yě kū qiān jiā wén zhàn fá ,yí gē shù chù qǐ yú qiáo 。 wò lóng yuè mǎ zhōng huáng tǔ ,rén shì yīn shū màn jì liáo 。

    唐诗三百首冬天战争思乡
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    大历二年十月十九日,夔府别驾元持宅见临颍李十二娘舞《剑器》,壮其蔚跂,问其所师,曰:「余公孙大娘弟子也。」开元五载,余尚童稚,记于郾城观公孙氏舞《剑器浑脱》,浏漓顿挫,独出冠时,自高头宜春梨园二伎坊内人,洎外供奉,晓是舞者,圣文神武皇帝初,公孙一人而已。玉貌锦衣,况余白首,今兹弟子,亦匪盛颜,既辨其由来,知波澜莫二,抚事感慨,聊为《剑器行》。往者吴人张旭,善草书书帖,数常于邺县见公孙大娘舞《西河剑器》,自此草书长进,豪荡感激,即公孙可知矣。  昔有佳人公孙氏,一舞剑器动四方。 观者如山色沮丧,天地为之久低昂。 □如羿射九日落,矫如群帝骖龙翔。[1] 来如雷霆收震怒,罢如江海凝清光。 绛唇珠袖两寂寞,晚有弟子传芬芳。 临颍美人在白帝,妙舞此曲神扬扬。 与余问答既有以,感时抚事增惋伤。 先帝侍女八千人,公孙剑器初第一。 五十年间似反掌,风尘澒洞昏王室。 梨国子弟散如烟,女乐馀姿映寒日。 金粟堆前木已拱,瞿塘石城草萧瑟。 玳弦急管曲复终,乐极哀来月东出。 老夫不知其所往,足茧荒山转愁疾。

    dà lì èr nián shí yuè shí jiǔ rì ,kuí fǔ bié jià yuán chí zhái jiàn lín yǐng lǐ shí èr niáng wǔ 《jiàn qì 》,zhuàng qí wèi qí ,wèn qí suǒ shī ,yuē :「yú gōng sūn dà niáng dì zǐ yě 。」kāi yuán wǔ zǎi ,yú shàng tóng zhì ,jì yú yǎn chéng guān gōng sūn shì wǔ 《jiàn qì hún tuō 》,liú lí dùn cuò ,dú chū guàn shí ,zì gāo tóu yí chūn lí yuán èr jì fāng nèi rén ,jì wài gòng fèng ,xiǎo shì wǔ zhě ,shèng wén shén wǔ huáng dì chū ,gōng sūn yī rén ér yǐ 。yù mào jǐn yī ,kuàng yú bái shǒu ,jīn zī dì zǐ ,yì fěi shèng yán ,jì biàn qí yóu lái ,zhī bō lán mò èr ,fǔ shì gǎn kǎi ,liáo wéi 《jiàn qì háng 》。wǎng zhě wú rén zhāng xù ,shàn cǎo shū shū tiē ,shù cháng yú yè xiàn jiàn gōng sūn dà niáng wǔ 《xī hé jiàn qì 》,zì cǐ cǎo shū zhǎng jìn ,háo dàng gǎn jī ,jí gōng sūn kě zhī yǐ 。  xī yǒu jiā rén gōng sūn shì ,yī wǔ jiàn qì dòng sì fāng 。 guān zhě rú shān sè jǔ sàng ,tiān dì wéi zhī jiǔ dī áng 。 □rú yì shè jiǔ rì luò ,jiǎo rú qún dì cān lóng xiáng 。[1] lái rú léi tíng shōu zhèn nù ,bà rú jiāng hǎi níng qīng guāng 。 jiàng chún zhū xiù liǎng jì mò ,wǎn yǒu dì zǐ chuán fēn fāng 。 lín yǐng měi rén zài bái dì ,miào wǔ cǐ qǔ shén yáng yáng 。 yǔ yú wèn dá jì yǒu yǐ ,gǎn shí fǔ shì zēng wǎn shāng 。 xiān dì shì nǚ bā qiān rén ,gōng sūn jiàn qì chū dì yī 。 wǔ shí nián jiān sì fǎn zhǎng ,fēng chén hòng dòng hūn wáng shì 。 lí guó zǐ dì sàn rú yān ,nǚ lè yú zī yìng hán rì 。 jīn sù duī qián mù yǐ gǒng ,qú táng shí chéng cǎo xiāo sè 。 dài xián jí guǎn qǔ fù zhōng ,lè jí āi lái yuè dōng chū 。 lǎo fū bú zhī qí suǒ wǎng ,zú jiǎn huāng shān zhuǎn chóu jí 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    春来万里客,乱定几年归。[1] 肠断江城雁,高高向北飞。

    chūn lái wàn lǐ kè ,luàn dìng jǐ nián guī 。[1] cháng duàn jiāng chéng yàn ,gāo gāo xiàng běi fēi 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    五夜漏声催晓箭,九重春色醉仙桃。 旌旗日暖龙蛇动,宫殿风微燕雀高。 朝罢香烟携满袖,诗成珠玉在挥毫。 欲知世掌丝纶美,池上于今有凤毛。

    wǔ yè lòu shēng cuī xiǎo jiàn ,jiǔ zhòng chūn sè zuì xiān táo 。 jīng qí rì nuǎn lóng shé dòng ,gōng diàn fēng wēi yàn què gāo 。 cháo bà xiāng yān xié mǎn xiù ,shī chéng zhū yù zài huī háo 。 yù zhī shì zhǎng sī lún měi ,chí shàng yú jīn yǒu fèng máo 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    男儿生世间,及壮当封侯。 战伐有功业,焉能守旧丘? 召募赴蓟门,军动不可留。 千金买马鞍,百金装刀头。[1] 闾里送我行,亲戚拥道周。 斑白居上列,酒酣进庶羞。 少年别有赠,含笑看吴钩。 朝进东门营,暮上河阳桥。 落日照大旗,马鸣风萧萧。 平沙列万幕,部伍各见招。 中天悬明月,令严夜寂寥。 悲笳数声动,壮士惨不骄。 借问大将谁,恐是霍嫖姚。 古人重守边,今人重高勋。 岂知英雄主,出师亘长云。 六合已一家,四夷且孤军。 遂使貔虎士,奋身勇所闻。 拔剑击大荒,日收胡马群。 誓开玄冥北,持以奉吾君。 献凯日继踵,两蕃静无虞。 渔阳豪侠地,击鼓吹笙竽。 云帆转辽海,粳稻来东吴。 越罗与楚练,照耀舆台躯。 主将位益崇,气骄凌上都。 边人不敢议,议者死路衢。 我本良家子,出师亦多门。 将骄益愁思,身贵不足论。 跃马二十年,恐孤明主恩。 坐见幽州骑,长驱河洛昏。 中夜问道归,故里但空村。 恶名幸脱兔,穷老无儿孙。

    nán ér shēng shì jiān ,jí zhuàng dāng fēng hóu 。 zhàn fá yǒu gōng yè ,yān néng shǒu jiù qiū ? zhào mù fù jì mén ,jun1 dòng bú kě liú 。 qiān jīn mǎi mǎ ān ,bǎi jīn zhuāng dāo tóu 。[1] lǘ lǐ sòng wǒ háng ,qīn qī yōng dào zhōu 。 bān bái jū shàng liè ,jiǔ hān jìn shù xiū 。 shǎo nián bié yǒu zèng ,hán xiào kàn wú gōu 。 cháo jìn dōng mén yíng ,mù shàng hé yáng qiáo 。 luò rì zhào dà qí ,mǎ míng fēng xiāo xiāo 。 píng shā liè wàn mù ,bù wǔ gè jiàn zhāo 。 zhōng tiān xuán míng yuè ,lìng yán yè jì liáo 。 bēi jiā shù shēng dòng ,zhuàng shì cǎn bú jiāo 。 jiè wèn dà jiāng shuí ,kǒng shì huò piáo yáo 。 gǔ rén zhòng shǒu biān ,jīn rén zhòng gāo xūn 。 qǐ zhī yīng xióng zhǔ ,chū shī gèn zhǎng yún 。 liù hé yǐ yī jiā ,sì yí qiě gū jun1 。 suí shǐ pí hǔ shì ,fèn shēn yǒng suǒ wén 。 bá jiàn jī dà huāng ,rì shōu hú mǎ qún 。 shì kāi xuán míng běi ,chí yǐ fèng wú jun1 。 xiàn kǎi rì jì zhǒng ,liǎng fān jìng wú yú 。 yú yáng háo xiá dì ,jī gǔ chuī shēng yú 。 yún fān zhuǎn liáo hǎi ,jīng dào lái dōng wú 。 yuè luó yǔ chǔ liàn ,zhào yào yú tái qū 。 zhǔ jiāng wèi yì chóng ,qì jiāo líng shàng dōu 。 biān rén bú gǎn yì ,yì zhě sǐ lù qú 。 wǒ běn liáng jiā zǐ ,chū shī yì duō mén 。 jiāng jiāo yì chóu sī ,shēn guì bú zú lùn 。 yuè mǎ èr shí nián ,kǒng gū míng zhǔ ēn 。 zuò jiàn yōu zhōu qí ,zhǎng qū hé luò hūn 。 zhōng yè wèn dào guī ,gù lǐ dàn kōng cūn 。 è míng xìng tuō tù ,qióng lǎo wú ér sūn 。